2024-01-01 19:16
Mình chẳng hiểu tại sao đôi khi một người này nghe được một câu chuyện buồn của người kia xong sẽ kiểu: “eo sao m yếu đuối thế, m còn phải trải nhiều”. Ý mình là, với mỗi thời điểm thì nỗi buồn mình cảm nhận lại một khác nhau mà, nhưng nó sẽ là buồn nhất lúc ấy rồi, ví dụ như khi mình 3 tuổi, mình sẽ buồn lắm khi bị mất một chiếc kẹo nhưng khi mình 5 tuổi và nhìn gia đình lục đục, mình chẳng nhớ chiếc kẹo sẽ như nào nữa rồi.
Ựa hơi lủng củng nhưng chắc mọi người sẽ hiểu ý mình 🥺