2024-04-09 01:09
[...]Anh. Em. Và anh ta. Ba dấu chấm trên một đường thẳng. Anh ta bước trước dẫn đường. [...] Em líu ríu theo sau, chẳng còn rõ đâu là sợi tóc đâu là sợi mưa đang rơi trên khuôn mặt thất thần đến tội nghiệp. Còn anh, chỉ có thể đứng nhìn hai người từ phía sau lưng, cầm sẵn chiếc ô,nhẫn nại bảo:"Một là em đi chậm lại, để anh còn kịp bước lên che mưa cho em. Hai là em phải dứt khoát chạy thật nhanh tới phía anh ấy để nép nhờ ô. Chứ cứ chần chừ ở giữa, chỉ mình em là nguời phåi dầm mưa chịu ướt" ☔️