2024-05-30 14:42
|Bức thư đêm, 30 tháng 5|
Ba mươi phút này mình khóc nhưng không òa lên như đứa trẻ, nuớc mắt chỉ chảy dài trên má thôi. Có những câu chuyện chúng ta đã đuợc nghe nhưng có những câu chuyện bị giấu nhẹm đi và khi đuợc nói ra nó bỗng đau lòng đến kì lạ. Tiếng còi xe cứu thuơng vang lên mà tim mình như thắt lại, mình sợ phải nghe tiếng này, đặc biệt là đối với những con người mà mình yêu thương. Những vết bỏng ấy khiến chú tự ti đuợc nguời thương đón nhận, đuợc em thương nó bằng tình cảm thật sự.