2024-09-06 16:41
Cuộc đời mình dẫu có dài rộng bao nhiêu, thì mình nghĩ nó cũng ngẩn ngơ như một chuyến dạo chơi, cụ thể là như cái trú chân trước thềm gió mưa dạo đầu của cơn bão Yagi ập xuống là cùng.
Ngẩn ngơ và lại suy nghĩ. Rằng sự trạng thái “yên” đôi khi có thể đáng sợ tới thế nào?
Như sự yên ắng lạ kì của bầu trời trước cơn giông. Như nước lặng ẩn bên dưới là bể sâu thăm thẳm.
Ôi những thứ tịnh yên khó đoán định đôi khi khiến người ta có cảm giác áp bức, nhưng vẫn vô thức tò mò tiến lại ngắm nhìn.