2024-09-11 18:42
“cảm tri về một tiếp xúc không thể diễn tả và băng giá”
“Xong tất chưa?
- Rồi, tất.”
“Bà nhỏm dậy, đờ ra vì kinh hoảng, để nhìn mặt ông. - Nó thanh đạm, thản nhiên, bất động, thờ ơ trước mọi nỗi bần cùng, đột nhiên được làm dịu đi bởi Sự Quên Vĩnh Cửu.”
(Giống như là chết của Maupassant nếu chuyển thể thành phim hoặc kịch chắc đạo diễn khó mà chỉ đạo diễn xuất, và diễn viên thật khó mà diễn)