2024-10-07 11:53
Nghe nè. Em biết không? Phút ban đầu thì thường lạ lắm, dọc quãng đời mà mình đi qua sẽ lại in đậm một mùa hạ trắng. Những ngày đâu quá xa xôi, anh đưa tay dội tàn ánh nến. Thôi đành gửi xanh mình từng một thời lên trên đôi bờ cánh én. Anh mong ai hãy cho quãng trời ngoài ấy thấp hơn. Để tình em là mây trắng còn anh là sợ nắng vàng ấp ôm, rồi đôi cánh ngà sẽ lại bay đi tìm bình yên từ trời cao vất. Nơi bóng lưng em lại ngã về bên nơi của những rạng rỡ hoa cúc.