2025-01-28 09:30
Tết đến rồi, bố ơi, con nhớ quá,
Nhớ dáng hình, giọng cười thân quen.
Nơi bố ngồi giờ trống trải cô đơn.
Mâm cơm đầy, lòng con sao thiếu vắng,
Thiếu lời khuyên, ánh mắt ấm từng cơn.
Ngoài kia pháo nổ, nhà nhà rộn rã,
Mà nơi đây lặng lẽ tiếng thở dài.
Xuân vẫn đến, nhưng lòng con giá lạnh,
Không có bố, Tết chẳng trọn niềm vui.
Bố ơi, nếu ở nơi xa có thể,
Hãy về đây, một thoáng giữa giấc mơ.
Để con được gọi: “Bố ơi, Tết đến!”
Thấy nụ cười, lòng ấm lại như xưa